Sự du nhập của âm nhạc phương Tây Âm nhạc Nhật Bản

Nhạc pop truyền thống

Sau Minh Trị duy tân, âm nhạc phương Tây đã du nhập vào Nhật Bản. Một công chức, tên là Izawa Shuji, biên soạn các bài hát như 'Auld Lang Syne" và giao nhiệm vụ sử dụng ngũ cung.[phạt cần] Âm nhạc phương Tây, đặc biệt là hành khúc, sớm trở nên nổi tiếng ở Nhật.[phạt cần] Hai thể loại âm nhạc được phát triển trong thời kỳ này là shoka, được sáng tác để mang âm nhạc phương Tây vào trường học, và gunka, hành khúc kết hợp với vài yếu tố của nước mình..[phạt cần]

Khi Nhật Bản chuyển sang chế độ dân chủ gián tiếp ở cuối thế kỷ 19, các nhà lãnh đạo đã thuê ca sĩ để bán những bài hát mang theo thông điệp của họ vì việc diễn thuyết trước công chúng bị cấm. Những nghệ sĩ đường phố gọi là enka-shi.[phạt cần] Cũng vào cuối thế kỷ 19, một loại hình hát rong đã trở nên nổi tiếng ở vùng Osaka gọi là rōkyoku. Hai ngôi sao nổi tiếng Yoshida Naramaru và Tochuken Kumoemon cũng trở nên nổi tiếng từ thời kỳ này.[phạt cần]

Ichiro Fujiyama, một ca sĩ ryūkōka có tầm ảnh hưởng.

kayōkyoku là tên của dòng nhạc pop phương Tây, được cho là xuất hiện lần đầu trong vở kịch hồi sinh bởi Tolstoy. Bài hát "Kachūsha không Uta", sáng tác bởi Shinpei Nakayama, và do ca sĩ Sumako Matsui hát vào năm 1914. Những bài hát đã hết sức thành công trong giới enka-shi, và là một trong những bản thu âm lớn đầu tiên của Nhật Bản.[phạt cần]. Ryūkōka, một thể loại nhạc đi theo phong cách cổ điển phương Tây, đã phủ sóng trên toàn quốc trước thời kỳ chiến tranh.[phạt cần] Ichiro Fujiyama trở nên nổi tiếng trong thời kỳ tiền chiến tranh, nhưng sau đó các bài hát về chiến tranh lại được ưa chuộng trong Thế Chiến II.[phạt cần]

Kayōkyoku đã trở thành một ngành công nghiệp trọng yếu, đặc biệt là sau sự xuất hiện của siêu sao Misora Hibari.[phạt cần]Từ những năm 1950, tango và các loại nhạc Latin khác, đặc biệt là âm nhạc Cuba, đã rất nổi tiếng ở Nhật bản.[phạt cần] Một thể loại tango của Nhật,gọi là dodompa, cũng được phát triển. Kayōkyoku dần dần có mối liên hệ hoàn toàn với cấu trúc âm nhạc truyền thống Nhật Bản, trong khi nhiều bài hát theo phong cách phương tây xuất hiện gọi là J-pop (Japanese pop).[phạt cần] Nhạc Enka, sau khi theo cấu trúc âm nhạc truyền thống Nhật Bản, đã trở nên khá nổi tiếng trong thời kỳ hậu chiến, mặc dù từ những năm 1970 không còn được ưa chuộng và được ít giới trẻ yêu thích.[phạt cần] Các ca sĩ enka nổi tiếng bao gồm Hibari Misora, Saburo Kitajima, Ikuzo Yoshi và Kashiwada Hikawa.

Âm nhạc nghệ thuật

Nhạc cổ điển phương Tây

Nhạc cổ điển phương Tây có sức hút mạnh mẽ ở Nhật Bản, và Nhật Bản cũng là một trong những thị trường âm nhạc quan trọng cho thể loại âm nhạc truyền thống này, cùng[phạt cần]với Toru Takemitsu (nổi tiếng trong việc đánh giá phim và những tác phẩm tiên phong) là người được biết đến nhiều nhất.[phạt cần] Nhạc trưởng Seiji Ozawa cũng hết sức có tiếng tăm. Kể từ năm 1999 nghệ sĩ dương cầm Fujiko Hemming, nhờ chơi những bản của LisztChopin, đã trở nên nổi tiếng và bán được hàng triệu đĩa CD.[phạt cần] Nhật bản cũng là nhà của ban nhạc giao hưởng dẫn đầu thế giới.[phạt cần]Tokyo Kosei Gió Orchestra, và phần lớn cuộc thi âm nhạc nào, giải thi đấu quốc gia All-Japan Band Association.[phạt cần] Nhạc cổ điển phương Tây không đại diện cho văn hóa gốc của Nhật. Những người Nhật đầu tiền được tiếp xúc với nhạc cổ điển phương Tây vào nửa cuối thế kỷ 19, sau hơn 200 năm bế quan tỏa cảng.[phạt cần] Sau đó, người Nhật Bản nghiêm túc du nhập nhạc cổ điển và biến thể loại này thành một phần của nền văn hóa.

Các dàn giao hưởng
  • Gunma Symphony Orchestra
  • Hiroshima Symphony Orchestra
  • Hyogo Performing Arts Center Orchestra
  • Japan Philharmonic Orchestra
  • Kanagawa Philharmonic Orchestra
  • Kyoto Symphony Orchestra
  • Kyushu Symphony Orchestra
  • Nagoya Philharmonic Orchestra
  • New Japan Philharmonic
  • NHK Symphony Orchestra
  • Orchestra Ensemble Kanazawa
  • Osaka Philharmonic Orchestra
  • Sapporo Symphony Orchestra
  • Tokyo Metropolitan Symphony Orchestra
  • Tokyo Philharmonic Orchestra
  • Tokyo City Philharmonic Orchestra
  • Tokyo Symphony Orchestra
  • Yamagata Symphony Orchestra
  • Yomiuri Nippon Symphony Orchestra

Jazz

Từ thâp niên 1930 (ngoại trừ trong Thế Chiến II, khi nó bị hạn chế do được coi là thứ âm nhạc của kẻ thù)[phạt cần] jazz đã có sức hút lớn ở Nhật Bản.[phạt cần] Nhật Bản là thị trường quan trọng của thể loại nhạc này và có khi có những bản thu âm chỉ có ở thị trường Nhật Bản mà không phải ở Mỹ hay Châu Âu. Một số lượng các nhạc sĩ nhạc Jazz Nhật đã giành được thành công ở nước ngoài lẫn trong nước.[phạt cần] Các nhạc sĩ như June (sinh ra ở Nhật Bản) và Dan (Nhật kiều thế hệ thứ 3, thuộc ban nhạc Hiroshima), và Sadao Watanabe có lượng lớn người hâm mộ ở ngoại quốc.

Gần đây, câu lạc bộ nhạc jazz hay nu-jazz đã trở nên nổi tiếng với số lượng lớn giới trẻ Nhật Bản.[phạt cần] Các DJs bản địa như Ryota Nozaki (Jazztronik), hai anh em Okino Shuya và Okino Yoshihiro của Kyoto Jazz Massive, Toshio Matsuura (cựu thành viên của United Future Organization) và DJ Shundai Matsuo, người tạo ra của sự kiện nổi danh DJ hàng tháng, Creole ở Beppu, Nhật Bản cũng như nghệ sĩ nhạc nu-jazz, Sleepwalker, GrooveLine, và Soil & "Pimp" Sessions đã mang đến sự thay đổi lớn trong quan điểm truyền thống về nhạc jazz ở Nhật Bản.

Một số ban nhạc mới bao gồm Ego-Wrappin'Sakerock cùng với các nhạc sĩ nhạc thể nghiệm như Otomo Yoshihide và Keiji Haino.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Âm nhạc Nhật Bản http://aramajapan.com/news/the-international-feder... http://www.asahi.com/culture/update/0626/TKY200906... http://www.billboard-japan.com/d_news/detail/20622 http://blog.creoledj.com/ http://www.discogs.com/release/1188801 http://factsanddetails.com/japan.php?itemid=708&ca... http://www.kdramastars.com/articles/25403/20140618... http://query.nytimes.com/gst/fullpage.html?res=9D0... http://www.standard-works.com/toshio_matsuura/ http://www.tokyohive.com/article/2014/12/2014-oric...